Thứ Ba, 16 tháng 1, 2018

Làm sếp có phải cô đơn không

LÀM_SẾP_THÌ_PHẢI_CÔ_ĐƠN  !!!

 
Ngày mới đi làm, tôi làm việc cho một người luôn tỏ ra khinh bỉ nhân viên của mình. Dù cho bạn có làm gì thì ông ta cũng chẳng thể hài lòng. Khi tinh thần của nhóm bị ảnh hưởng, tôi dành nhiều thời gian hơn để giải mã hành vi của ông ta. Cuối cùng thì tôi cũng chẳng thể hiểu điều gì đã khiến ông ta có những hành vi như thế.

Kỷ niệm đó đã để lại ấn tượng hằn sâu trong tôi. Nhiều năm sau, khi tôi mở công ty, tôi tự hứa rằng mình sẽ không bao giờ trở thành kiểu lãnh đạo như vậy. Tôi muốn nuôi dưỡng một môi trường mà ở đó mọi người cảm thấy được trao quyền, được đánh giá cao và thực sự hạnh phúc khi là một phần của nhóm.

Tuy nhiên, khi cố gắng tránh tạo ra một môi trường độc hại như tôi đề cập trước đó, cuối cùng tôi lại đi quá xa theo một hướng khác. Tôi muốn làm bạn với nhân viên của mình. Điều này khiến tôi tránh được xung đột, thiết lập những kỳ vọng mơ hồ nhưng rồi lại thất bại.

Cuối cùng, tôi mới nhận thức được rằng: Nhân viên cần một lãnh đạo, chứ không phải một người bạn.

Không_cần_trở_thành_bạn_tốt_nhất_của_mọi_người

♻️ Làm lãnh đạo rất giống với làm cha mẹ. Khi bạn là cha mẹ, bạn yêu con mình nhiều đến nỗi bạn muốn cho chúng bất cứ thứ gì chúng muốn. Điều cám dỗ là, qua thời gian, với việc làm hư bởi những món quà, bằng cách nào đó chúng sẽ yêu bạn hơn.

♻️ Tuy nhiên, sự thật là làm cha mẹ không phải cuộc chơi hay trò đùa. Đó là việc nuôi dưỡng con bạn trở thành một người vững vàng, được tôn trọng và thành công trong tương lai. Điều này đỏi hỏi kỷ luật, sự cống hiến và những quyết định khó khăn. Nếu bạn muốn những điều tốt nhất cho con mình, bạn cần hành xử như bậc cha mẹ trước và như những người bạn sau.

♻️ Logic này cũng áp dụng cho việc quản lý một nhóm. Là người lãnh đạo, có thể rất tốt nếu cả nhóm được thư giãn, thoải mái và vui vẻ. Bạn được xem như là một “ông sếp vui vẻ” của mọi người. Tuy nhiên, cũng giống như làm cha mẹ, làm lãnh đạo đòi hỏi nhiều hơn thế. Bạn không thể giúp mọi người phát triển, trưởng thành mà không thúc đẩy họ.

♻️ Nếu không đặt ra kỳ vọng cho nhóm, đẩy nhân viên ra khỏi vòng an toàn của họ, khiến mọi người có trách nhiệm với công việc thì tức là bạn đang thất bại trong cương vị một người lãnh đạo. Cố gắng trở thành bạn tốt nhất của mọi người cơ bản là một hành động ích kỷ.

Tránh_xung_đột_chỉ_làm_mọi_thứ_tệ_hơn:

♻️ Chẳng ai muốn làm điều sai trái. Khi một hành vi gây thất vọng hoặc sai lệch so với kỳ vọng, đó thường là do sự khác biệt trong hiểu biết hay nhận thức. Việc tránh xung đột luôn chỉ khiến tính huống trở nên tồi tệ hơn.

♻️ Thay vào đó, lãnh đạo phải làm cho kỳ vọng của mình thực sự rõ ràng, ngay cả khi chúng gây sự khó chịu. Ví dụ, ở công ty chúng tôi, thời gian làm việc tương đối linh hoạt. Nếu một thành viên muốn làm việc từ 8h30 đến 17h30, đó không phải vấn đề. Tuy nhiên tôi có một vài nhân viên, những người vì đặc thì công việc, họ cần đến văn phòng vào lúc 8h.

♻️ Trước đây, tôi phải vật lộn với vấn đề này. Đầu tiên, tôi luôn hi vọng rằng mọi người sẽ tự hiểu và làm đúng. Thứ hai, tôi ghét những tiêu chuẩn kép. Chính vì vậy mà tôi đã không nói gì với ai về điều tôi kỳ vọng cả. Tuy nhiên, cách làm hèn nhát này chẳng đem lại hiệu quả gì cả.

♻️ Giờ đây điều tôi cần là nói chuyện với các thành viên, giải thích tình huống và đặt kỳ vọng một số người sẽ đến văn phòng đúng giờ. Và rồi tất cả mọi việc đi vào quỹ đạo như tôi mong muốn. Tôi đã nghĩ việc mình im lặng để nhân viên tự hiểu giúp tránh được xung đột nhưng hóa ra nó chỉ gây sự nhầm lẫn và thất vọng.

Chấp_nhận_nỗi_cô_đơn

♻️ Mọi người vẫn luôn tán đồng mô hình lãnh đạo hình kim tự tháp, nơi vị vua ngồi trên đỉnh cao và được hỗ trợ, lấy lòng bởi vô số người phía dưới. Tuy nhiên, mô hình lãnh đạo thực sự lại là hình kim tự tháp ngược: Toàn bộ tổ chức dựa vào một lãnh đạo duy nhất để hỗ trợ nỗ lực của họ.

♻️ Thực tế là làm sếp thì phải chấp nhận chịu nỗi cô đơn. Bạn bị mặc định loại tên trong những buổi tụ tập của nhân viên. Làm lãnh đạo có nghĩa là đặt người khác lên trước bản thân mình và đặt tập thể lên trước mọi người. Điều này đòi hỏi sự kỷ luật, hi sinh và cả lòng can đảm.

Nếu bạn làm những điều đúng đắn cho các cá nhân và cả tập thể, đôi khi bạn vẫn bị ghét bỏ. Đơn giản điều đó là do nhân viên của bạn cần lãnh đạo chứ không phải là bạn bè.!

Thứ Tư, 10 tháng 1, 2018

7 mẹo để chuẩn bị cho một cuộc bán hàng hiệu quả

“Sắp tới, bạn có một cơ hội bán hàng quan trọng?

Làm cách nào để làm hài lòng những vị khách hàng tiềm năng của mình?”






1. TÌM RA CÁCH ĐẠT ĐƯỢC MỨC TRIỂN VỌNG CỦA BẢN THÂN:
 
Ngay cả trước khi ghi chú về cuộc họp bán hàng tiếp theo trong nhật ký của mình, một khả năng sau bạn cần phải hoàn thiện nếu muốn có một khởi đầu tốt với khách hàng: năng lực điều tra. Nếu bạn muốn thuyết phục một khách hàng tiềm năng, hãy bắt đầu bằng cách tìm ra họ là ai. Mối quan tâm của họ là gì? Bạn có thể cung cấp cho họ những giải pháp nào để trở thành thương hiệu luôn được nghĩ đến đầu tiên trong ngành của họ?

Nên bắt đầu từ phần “Giới thiệu về chúng tôi” trong trang web của họ, cũng nên kiểm tra trên Facebook, Zalo để biết thêm thông tin về những người mà bạn sẽ gặp và vai trò của họ trong công ty. Tìm hiểu những điểm mạnh và điểm yếu nào trong thị trường của họ, đối thủ của họ là ai và tìm kiếm trên Google tin tức về họ. Đây là những điều bạn có thể tham khảo trong cuộc họp, nó sẽ giúp bạn rất nhiều trong việc khai thác và thuyết phục khách hàng. Còn đối với những khách hàng không có website hay đơn giản họ chỉ là những điểm bán trên thị trường, hãy tìm hiểu thông tin qua những người hàng xóm hoặc đối tác đã từng cung cấp hàng cho họ. Thậm chí, chỉ cần ngồi quán trà đá ven đường bạn đã có thể thu được rất nhiều thông tin có giá trị.

Hãy ghi nhớ tất cả thông tin tìm thấy để khi bạn gặp khách hàng của mình, họ sẽ thấy bạn thực sự nắm được những nhu cầu của họ. Bạn sẽ làm cho khách hàng của mình cảm thấy họ quan trọng chỉ vì bạn đã thực sự kết nối và lo nghĩ cùng họ.

2. HÃY NÓI NGẮN GỌN VÀ THẤU ĐÁO:

 
Bạn không có nhiều thời gian để thuyết phục khách hàng rằng giải pháp của bạn là một trong những điều họ đang tìm kiếm. Do đó bạn cần phải nói thật ngắn gọn và thấu đáo. Hãy nhớ rằng điều quan trọng là phải trình bày dữ liệu cụ thể có tính thuyết phục cao. Khách hàng tiềm năng của bạn sẽ muốn nhìn thấy chỉ số đánh giá năng lực, để cảm thấy tự tin khi làm việc với bạn. Hãy chứng minh công ty của bạn có thể đạt được những mục tiêu nghề nghiệp của mình trong thời hạn nhất định; trích dẫn kinh nghiệm hợp tác thành công với khách hàng khác là tài liệu tham khảo tốt nhất cho họ.

3. KHÔNG GIỚI THIỆU SẢN PHẨM – HÃY ĐỀ RA GIẢI PHÁP:
 
Khách hàng tiềm năng của bạn không muốn lắng nghe nhiều về lợi ích sản phẩm hoặc dịch vụ của bạn đem lại. Họ muốn thấy rằng bạn hiểu rõ vấn đề của họ và có thể cung cấp một giải pháp giải quyết được vấn đề đó. Để làm điều này, bạn cần phải biết cách lắng nghe. Khi chuẩn bị viếng thăm khách hàng, hãy làm theo lời khuyên của John Barrows, một trong những người cố vấn tuyệt vời nhất về bán hàng. “Hãy nghĩ đến hai hoặc ba câu hỏi mở để yêu cầu đại diện khách hàng mà bạn gặp giúp bạn tìm hiểu về họ và xác định mối quan tâm chính của họ đối với công ty. Điều này sẽ khuyến khích khách hàng tiềm năng của bạn cởi mở hơn và cung cấp cho bạn những thông tin bổ sung để làm sắc nét hơn đề xuất bán hàng của bạn, giúp bạn có thể điều chỉnh nó theo nhu cầu cụ thể của khách hàng”.


4. KHÔNG PHÊ BÌNH ĐỐI THỦ CẠNH TRANH

 
Gặp gỡ khách hàng là cơ hội của bạn để tỏa sáng, nhưng không phải để làm mất uy tín của người khác. Vì vậy, khi được hỏi về đối thủ cạnh tranh hoặc so sánh bạn với đối thủ cạnh tranh, nếu khách hàng thấy bạn chỉ trích đối thủ cạnh tranh, họ sẽ biết cách bạn làm việc là dựa trên việc tìm kiếm lỗi của người khác. Họ cũng có thể nghi ngờ rằng một khi cuộc viếng thăm chấm dứt, bạn cũng có thể làm điều tương tự với họ. Hãy cho họ thấy công ty của bạn không phải như vậy: mà đề nghị của bạn đưa ra dựa trên giá trị riêng của công ty vì phía sau đó là một nhóm các chuyên gia làm việc chăm chỉ, và cam kết làm thật tốt công việc.

5. NÓI VỀ THỊ TRƯỜNG CỦA KHÁCH HÀNG
 
Đây không chỉ đơn thuần là một cuộc họp gặp gỡ trao đổi về sản phẩm. Hãy cố gắng nói cho khách hàng biết về những vấn đề có thể xuất hiện trên thị trường của họ và làm thế nào công ty bạn có thể giúp ngăn ngừa rủi ro. Họ có cần giảm chi phí không? Phương thức đổi mới để mở rộng thị trường? Cách gây chú ý này sẽ giúp khách hàng tiềm năng thấy đề xuất của bạn như một giải pháp hiệu quả, dựa trên một cuộc điều tra toàn diện. Họ sẽ ấn tượng bởi năng lực và thái độ chân thành của bạn muốn giúp họ cải thiện hiệu quả.

6. HÃY THÀNH THẬT

Bí quyết thiết lập và duy trì uy tín trong mắt khách hàng là: không bao giờ nói dối họ, những người bán hàng cần phải làm những bậc thầy trong nghệ thuật truyền thông cởi mở, minh bạch, hãy tập trung nỗ lực về việc tạo ra một trải nghiệm tích cực về sản phẩm. Chỉ bằng cách trung thực chúng ta mới có được sự tin tưởng và lòng trung thành của khách hàng. Điều quan trọng nữa là: không hứa hẹn những gì bạn không thể giữ lời, và học cách nói ‘không’. Nhiều nhân viên bán hàng ngại nói “không” với khách hàng tiềm năng vì sợ mất cơ hội bán hàng. Nếu bạn biết mình không thể tìm ra những gì họ đang yêu cầu, hãy nói ra. Sau đó bạn hoàn toàn có thể tìm ra các giải pháp thay thế mà vẫn làm cho mình trở thành lựa chọn tốt nhất của khách hàng.


7. HỌC HỎI TỪ NHỮNG KINH NGHIỆM

Hãy lưu ý tất cả những điều bạn đã học được khi làm việc với những người khác. Phản hồi lại là rất cần thiết để cải thiện các buổi làm việc trong tương lai và những lần bán hàng kế tiếp. Với mỗi cuộc gặp, bạn sẽ lại thấy cần cải thiện những điều khác nhau. Sau tất cả, những gì học được từ cuộc sống sẽ giúp bạn thay đổi và tạo nên sự khác biệt.

Thứ Ba, 9 tháng 1, 2018

ÓC LANH LỢI

Thưa mấy anh gia nhân (đang ôm laptop hay Iphone Ipad) !!!

1. Óc lanh lợi là gì?


Người sử dụng lao động thích nhận người lanh lợi. Và 100% người đạt đỉnh cao của nghề nghiệp như bác sĩ, giáo viên, luật sư, kiến trúc sư, thợ kỹ thuật, kỹ sư, kinh tế...đều là người vô cùng lanh lợi. Chưa thấy bác sĩ nào lù đù mà nói là ông đó giỏi. Cũng chưa từng thấy giáo viên nào ngáo ngơ, bận áo dài đi từ phòng giám hiệu đến cửa lớp vấp té mấy lần mà gọi là giáo viên giỏi. Cũng chưa thấy ông bà chủ hay giám đốc doanh nghiệp nào mà cái mặt nhìn khờ căm, suốt ngày bị đối tác lừa phá thai miết. Không có và không có.

Lanh lợi, tức clever, là tính từ chỉ người có tốc độ tư duy cao hơn bình thường. Tốc độ quét ánh mắt, tốc độ suy nghĩ và tốc độ đi tương ứng với tốc độ tư duy. (Nhưng nếu quét mắt liên tục thì trở thành người gian xảo, vốn là người lanh lợi nhưng phát triển theo hướng tiêu cực).

Người có óc lanh lợi là do Kỹ Năng Quan Sát, logic tốt, thực hành nhiều, QUAN TRỌNG NHẤT LÀ ĐƯỢC động tay động chân từ bé. Lanh lợi di truyền từ người mẹ. Nếu bà mẹ lanh lợi và ép con làm việc nhà thì những đứa con nhanh nhẹn hơn người. Họ có tư duy tốt để sắp xếp cái gì trước, cái gì sau...Ví dụ trong lúc chờ cơm chín thì nhặt rau, nếu có bếp khác thì trong lúc nhặt rau, nấu nước trước. Nên với 1 quỹ thời gian 24h, (vốn là cái duy nhất công bằng của tạo hoá cho muôn loài), người lanh lợi sẽ làm được n+1 việc, trong khi có người làm 1 việc không xong, hoặc không nghĩ ra việc gì để làm cả. Nghĩ không ra việc nhà thì ở cơ quan cũng thế. Vì não không được activated (kích hoạt) nên biểu hiện ra gương mặt nhìn rất chán, dù rất đẹp trai đẹp gái nhưng nhìn một lúc là buồn ngủ.

Óc lanh lợi không liên quan đến trình độ học vấn hay bằng cấp. Nên có ham học cách mấy cũng hem lanh được. Lanh hay khờ là do TƯ DUY và LAO ĐỘNG. Và kết quả là người thành kẻ bại, chứ không phải do ai nâng đỡ hay may mắn gì cả. Nâng đỡ thì cũng có lúc có khi, may mắn cũng chỉ vài ba khoảnh khắc (Bạn trai biết để chọn vợ, đừng lấy mấy đứa không biết làm việc nhà, con cái mình sau này sẽ khờ khạo. Con gái phải lựa trai có ý chí mạnh và biết làm việc nhà mới quen, vì chỉ có người này mới có thể khởi nghiệp, để đời con mình không cực khổ. Không thể đẻ con ra rồi đèo trên chiếc xe máy vun vút dưới trời nắng đổ lửa 40 độ, cạnh tranh với xe container, xe khách ở quốc lộ được. Đàn ông mà để vợ kiếm tiền nhiều hơn thì dở ẹt. Nhiệm vụ chính của vợ là xinh đẹp, nhiệm vụ kiếm tiền phải chủ yếu là anh chồng, như thế giới tự nhiên xưa nay đã quy định, trai săn bắn, gái hái lượm. Hái được nhiêu hái, lượm được nhiêu lượm, còn săn bắn không được là hoặc kém đầu óc hoặc dở kỹ năng hoặc lười).

2. Làm sao để có óc quan sát?



Kỹ năng quan sát là cái đầu tiên của người lanh lợi. Trường Westpoint nó tuyển, nhốt 10 đứa vô phòng, nhìn nhau trong 1h đồng hồ, nói đợi đề thi. Xong tách riêng ra, cho từng đứa ghi lại “bạn đã quan sát được gì trong lúc đợi đề thi”. Đứa nào nói được càng nhiều thì càng giỏi. Ví dụ thấy có 10 bóng đèn, 1 bóng cháy. Thằng bên trái tên Điệp, 19 tuổi, đeo đồng hồ Rado, chưa có bồ, con bên phải tên Lan, 20 tuổi, mặc áo hồng quần xanh…Đại loại vậy thì đậu. Còn nộp giấy trắng thì loại.

Với người có óc quan sát tốt, cuộc sống của họ luôn tốt đẹp. Sống với họ rất thích. Họ luôn nhìn xung quanh bán kính 1m rồi xa hơn, sẽ thấy những cái bất thường cần phải thay đổi. Bật điều hoà thì phải đóng kín cửa sổ, nằm ngủ cạnh đống rác thì phải reo lên, a, rác đây rồi, chúng ta không ăn rác được, nên phải dọn đi. Bức tranh bị treo nghiêng thì sửa lại cho thắng, cái hốc tối om đó nên đóng thêm 1 cái tủ sẽ hợp lý hơn. Nhìn lên trần, váng nhện đó cần phải dọn, chỗ đó nắng vào cần để cái cây xanh, chỗ đó mưa tạt cần phải che, chỗ đó tối quá cần bắt thêm bóng đèn, bóng đã cháy thì thay mới.

Đến một ngôi nhà, một môi trường khác...người có óc quan sát sẽ lập tức để ý trật tự của họ. Giày dép họ cho mang vô nhà hay để ngoài, ra khỏi toilet nên đóng cửa lại, tiêu tiểu xong nên rửa sạch, lấy giấy lau khô bồn cầu lẫn nơi mình rớt nước xuống, đóng nắp bàn cầu lại...trả lại y chang như lúc mới vào. Cái bếp phải luôn dọn dẹp, vị trí nào để cái gì cho hợp lý. Rất nhiều gia nhân lấy đường pha cà phê xong quên đóng nắp...và kiến đen vô nhiều, phải đổ bỏ, cứ 2 ngày 1 kg. Nhiều bạn ngồi 1 bật quạt cho mát, bật tivi xem, xong đứng dậy chả buồn tắt, nghĩ là chút xíu quay lại, xong cái có ai điện thoại, vọt đi chơi luôn. Có bạn bật nấu nước hoặc kho cá rồi lên phòng bật máy tính ngồi chat, quên xuống tắt, cháy đen cái nồi.


Khi ở chung, nên nghĩ về người khác trước khi nghĩ về mình. Có nhiều gia nhân ở villa, 1 thời gian là bị đuổi. Lý do bị đuổi duy nhất là LÀM BIẾNG. Buổi sáng dậy, chẳng quan tâm đến ai ăn gì uống gì, bạn tự pha ly cà phê, tự nấu tô mì tôm ăn rồi bỏ đi. Buổi tối về là lên phòng ôm laptop, mặc con Lu cả ngày chưa ăn gì, nhà cửa thì bề bộn dơ dáy. Vô phòng ngủ thì quần lót góc trái, quần đùi góc phải, bít tất (vớ) mang 2 lần (lẽ ra là chỉ mang 1 ngày phải giặt), giấy ăn vứt lung tung, cả phòng xộc lên mùi hôi thối. Nhưng kỳ diệu là bạn vẫn ngủ được. Có bữa tiệc, các bạn khác đang nhặt rau nấu cơm thì có bạn ngồi trên ghế, ôm con mèo hoặc nói chuyện vĩ mô như biến đổi khí hậu...nhưng không mó tay vào làm. Có bạn ăn xong là lập tức xách ba lô lên đi làm, đi học, đi tập gym, quánh cầu lông…ai dọn kệ ai. Túi nylong bay đầy sân thượng. Quần áo bao giờ cũng giặt 2-3 lần, vì giặt xong đem phơi, đi làm đi học không chịu lấy vô chỗ khuất gió, chiều về thấy bay tứ tung cả nên giặt lại. Quần lót 7 sắc cầu vồng bay xuống đất, con Lu cắn lủng hết mấy chỗ nhạy cảm, rồi nửa đêm thắp đèn ngồi vá chứ lấy gì mai mặc đi thuyết trình. Quần lót mà cũng vá, khộ quá khộ.

Nhiều bạn học rất rất giỏi, thi ĐH hai mấy ba chục điểm, nhưng ra đời không kiếm được tiền. Đơn giản là LƯỜI MÀ KHÔNG NHẬN RA, NÓI THÌ BIỆN HỘ. Biện hộ lý do rất giỏi là đặc tính dễ nhận ra của nhóm này.

Vô một trung tâm mua sắm hay tiệc tùng đông người, mình quan sát cửa thoát hiểm, ví dụ đột ngột cháy thì sẽ men theo bức tường nào để tìm cửa thoát nạn. Nhìn mối điện bị hở, nguy cơ cháy nổ, nên báo cho người ta sửa. Lái xe trên đường thì càng quan sát vì mô hình thị trấn mở rộng cho mọi đô thị nước ta, người ta sẽ vừa lái xe máy vừa chạy tìm cửa hiệu bán cái gì đó mà mình cần mua. Có khi đang chạy thì nhác thấy, nên phanh lại cái két, rẽ vô ngay, phía sau mình không phản ứng kịp là tèo đứa đi xe máy trước.

Mệt quá, nói chung tụi mày không lao động chân tay thì sẽ không có óc quan sát. Mà không có óc quan sát thì cả đời khổ. Sai lầm lớn nhất của giáo dục mỗi gia đình là từ lớp 10, chỉ ngồi bàn giấy "ô mê ga tê cộng phi" từ sáng đến khuya để vô đại học cho bằng được, và hậu quả là 199 ngàn kỹ sư cử nhân thạc sĩ thất nghiệp như thống kê trên báo sáng nay. Số còn lại lao động không có năng suất mấy. Chỉ có một số ít là lao động cực giỏi, người sử dụng lao động phải tranh giành nhau để mời về. Đặc trưng của nhóm lao động giỏi này là được gia đình cho lao động chân tay từ bé, nên người khoẻ khoắn cân đối, tư duy lanh lẹ hơn người, làm được việc nên ai cũng ưa cũng thích. Từ năm 2 năm 3 là đã đi làm thêm, đã được người ta đặt cọc.

Còn tốt nghiệp rồi mà thất nghiệp, hay phải nhờ ai xin việc cho, thì là đứa dở. Do cha mẹ nó sai lầm trong đào tạo, và bản thân nó là đứa biếng nhác ngại động chân động tay, quen được cha mẹ hầu hạ. Lỗi nặng nhất của 1 thanh niên thất nghiệp, một người CON TRAI KHÔNG THÀNH ĐẠT chính là do cha mẹ chiều chuộng từ bé, và bản chất lưởi biếng của bạn ấy, CHỨ không phải DO nền giáo dục gì cả. Càng nhiều kiến thức, càng đọc sách nhiều với nhóm này thì càng ngáo ngơ hơn vì nói chuyện sặc mùi lý thuyết, công thức thành công, công thức làm giàu, làm giàu không khó. Cái gì cũng biết riêng kiếm tiền thì không biết. Thì nói ai nghe?

Nói túm lại là: phải sửa đổi. Bắt đầu làm tay chân mọi thứ, không nhờ người khác nữa, tự khắc sẽ có ÓC QUAN SÁT và từ đó, sẽ có tất cả.

P/S:  bạn gái chỉ lựa quen bạn trai biết làm việc nhà, yêu thích lao động chân tay. Thể loại chỉ ôm ipad, laptop hay chỉ đọc sách chỉ tay 5 ngón thì tránh xa, giờ gia đình nó ăn tôm hùm thịt bò Mỹ chứ thế hệ sau là tèo, cám không có mà ăn. Có tài là 18 tuổi nó đã bộc lộ bằng việc kiếm ra tiền để tự sinh sống, chứ hem phải 30 tuổi vẫn tiềm năng. Lịch sử mấy ngàn năm nay đã chứng minh rất rõ.

Thứ Hai, 8 tháng 1, 2018

HÃY SỐNG TỬ TẾ VÀ CUỘC ĐỜI SẼ TRẢ LẠI BẠN NHỮNG ĐIỀU TỬ TẾ !!!



Hôm nay quyết định thức trắng đêm đọc những bài viết hay, những tấm gương đẹp, những câu chuyện rất "đời". Đọc xong bỗng nhiên bật khóc.

Khó vì thấy nợ chính bản thân mình! Cuộc đời vốn là 1 dòng chảy không ngừng, có biến cố, có hoan hỉ, có bi ai. Quá hoan hỉ sẽ dẫn đến lo sợ, quá bi ai sẽ dẫn đến thất vọng cực cùng, quá nóng giận sẽ khiến sự cân bằng xáo trộn. Đối với mọi chuyện trên đời nên nhìn nhận bằng thái độ bình tĩnh, thiện lương. Có những thứ cầu chẳng được, buông chẳng đành, không thể thay đổi, nhưng hãy cứ thuận theo tự nhiên, cứ an nhiên như dòng nước . Vật chất đổi được nhan sắc nhưng chỉ có đối đãi mới nhận lại chân tình.

Mỗi con người giống như 1 thức uống, người không thích sẽ bỏ qua, người tò mò sẽ uống và lại rời đi, chỉ có kẻ nghiện mới cam tâm ở lại suốt đời. Vậy thì dù bạn là loại thức uống nào thì cũng sẽ có ai đó cam tâm bên bạn.

Cuộc đời này sống để cảm thấy ý nghĩa chứ không phải chốn dạo chơi để an phận đi làm, lập gia đình, già đi 1 cách bằng phẳng. Sống trên đời này bạn phải trải qua nhiều chông gai, nhiều nỗi đau nhưng đến khi nhìn lại bạn sẽ thấy trân quý những mất mát, đau thương, khó khăn thuở ấy. Chẳng có quả ngọt nào dễ hái, những quả dễ hái là những quả chẳng còn nhiều giá trị. Vậy thì hãy cứ thử thách đi, đương đầu đi.

Thành công của bạn hôm nay không phải thứ bỗng nhiên mà có. Nó phải đánh đổi bằng sự chăm chỉ và kiên trì. Nếu bạn không thể chạy thì hãy đi bộ, nếu không đi bộ được thì hãy bò chứ đừng bao giờ quỳ gối bất lực, hãy luôn tiến về phía trước. Những điều vô nghĩa mà bạn làm hôm nay sẽ là tiền đề cho bạn mai sau.

Và cuối cùng chính là thuận theo tự nhiên. Dù có chuyện gì xảy ra đi chăng nữa cũng hãy bình thản mà đối diện, tốt tươi thì trân quý, bi ai cũng hãy cứ mỉm cười. Hãy hoàn thiện mình hơn mỗi ngày để chờ đợi những điều tốt đẹp. Hãy cứ sống tử tế, cuộc đời sẽ trao cho bạn những điều tử tế!

Thứ Năm, 4 tháng 1, 2018

Nỗi sợ hãi của con người

Thế giới luôn tồn tại và phát triển, người trẻ vẫn luôn phải sống cùng nỗi băn khoăn và sợ hãi vô hình như: internet, áp lực cuộc sống, lối sống hiện tại, vvv. Một trong những điều mà tối muốn chia sẻ ở đây đó là nội sợ hãi từ internet từ khát vọng chứng tỏ bản thân mình với xã hội và cộng đồng



Internet và mạng xã hội đem đến cảm giác tự do. Chúng ta tin mình nắm quyền chủ động. Thực tế chúng ta lại bị chi phối bởi chính mạng lưới ấy. Hãy quan sát hoạt động trong ngày của một người trẻ: Sáng mở mắt, việc đầu tiên ta làm là chộp lấy điện thoại kiểm tra tin nhắn. Vừa ăn sáng, ta vừa dán mặt đọc email, kiểm tra xem ai like bài/ ảnh của ta trên Facebook, Twitter, Instagram. Ở giảng đường hay nơi làm việc, chốc chốc ta liếc mắt qua trang báo mạng ưa thích xem có tin tức gì mới. Và tất nhiên, sao có thể cưỡng lại sức hấp dẫn của news feed, rồi ta cần thả tim, gõ vài bình luận dưới một clip hay một bức ảnh... Những hành động ấy lặp đi lặp lại tới khi ta vào giường ngủ. Trong tâm trí ta là dòng chảy liên tục của những hình ảnh, lời bình luận, số lượng like, cân nhắc xem sẽ phải đăng lên một thông tin nào để chung quanh chú ý và tương tác. Nhìn sâu hơn, đấy chính là nỗi ám ảnh về sự hiện diện. Viễn ảnh phải nằm ngoài các cuộc bàn tán và các sự kiện nóng sẽ khiến ta lo ngại, giống như bị lãng quên. 

Hay đơn giản hơn chúng ta giờ ai cùng cần, muốn có 1 chiếc iphoneX đời 2018, mới nhất để kheo, hay đơn giản chỉ là để mọi người chú ý và biết đến. Nhưng có có hữu ích với ta không, các doanh nhân thành đạt họ gặp gỡ khách hàng, đi đây về đó mới dùng, còn bạn phấn đầu mua IphoneX làm gì nếu bạn sáng đi làm tối về nhà ngủ,vv....Tất cả những nỗi sợ hãi: sợ mọi người không biết đến mình, long tự trọng đã che mặt tâm hồn bạn mang tên: "sống không đủ "này

Chính nỗi sợ "sống không đủ" này tạo nên kiểu áp lực mới. Nếu trước kia, cuộc sống cá nhân chỉ là của riêng mỗi người, thì nay đã khác. Chúng ta khao khát trải nghiệm nên dễ bị ảnh hưởng bởi trải nghiệm mà người khác phô bày trên mạng. Chẳng hạn như khi thấy những ai đó du lịch, thưởng ngoạn, tức khắc trong đầu ta phác thảo ngay kế hoạch lên đường. Áp lực càng đè nặng khi người xung quanh đã đã thực hiện xong những chuyến du hành. Ta không muốn bị bỏ lại, ta sợ hãi bị xem là kẻ lạc thời, ta muốn nếm trải những điều đang được bàn tới. Ta nỗ lực để được như thế, dù đôi khi đó không hẳn là điều thực sự cần thiết cho ta.

Tương tự, việc phải sở hữu những món đồ đắt giá, tận hưởng dịch vụ cao cấp cũng trở thành một kiểu áp lực mới. Dĩ nhiên có áp lực sẽ có nỗ lực phấn đấu vươn lên. Tuy nhiên, khi chưa đạt tới "chuẩn mực", nhiều bạn trẻ tủi thân, mặc cảm, buồn bã và cả lo sợ. Sống ảo là một giải pháp cho tình thế này. Thực sự, khi đọc những bài bóc mẽ ai đó sử dụng hàng fake, dùng đồ đi mượn để sống ảo, có lẽ chúng ta nên cảm thông hơn là chế giễu. Bởi sâu xa, những người trẻ ấy cũng là nạn nhân của nỗi ám ảnh từ thế giới mạng mà thôi. 

Vậy làm thế nào để vượt qua nỗi sợ hãi đó ?

Cách duy nhất để chiến thắng sợ hãi là đối mặt với nó. Trốn chạy không phải là lựa chọn. Hãy xác định bản chất của mỗi nỗi sợ và tìm cách tháo gỡ. Đừng xem nhẹ nỗi sợ, vì nó là mầm mống của những thứ tồi tệ hơn như trầm cảm, rối loạn nhân cách. Hãy đối xử với nỗi sợ của bạn như một vết thương. Cần quan sát, điều trị cho đến khi vết thương ấy khỏi rồi để thời gian hàn gắn vết thương đó, từ đó trả lại cho bạn tinh thần lành lặn thực sự

Đơn giản hơn hăy bỏ theo dõi các trang mạng ồn ào, rời khỏi các hội nhóm gây tranh cãi, tập trung nhiều hơn vào những thói quen mang đến niềm vui thực chất, rời xa những người bạn tiêu cực chính là cách ta tạo nên bầu khí quyển lành mạnh cho tinh thần tốt nhất !!!

Trên hành trình trưởng thành, cách hiệu quả nhất giúp ta vượt qua mọi hố thẳm sợ hãi, đơn giản là sống thật. Bạn có thể bước ra khỏi thế giới ảo, để sống thật là mình, theo đúng cách bạn muốn không ?
 




Thứ Hai, 1 tháng 1, 2018

Làm sao để kinh doanh không phụ thuộc vào Facebook?

Câu hỏi này 3 năm trước khi bán giày mình cũng liên tục đặt câu hỏi cho bản thân khi bắt đầu nhận thấy rằng Facebook đang càng ngày càng cố hút máu của kinh doanh. Nhưng thật kỳ lạ là đến hiện tại vẫn rất nhiều bạn coi Facebook như là kênh bán hàng duy nhất và than thở ế hàng, quảng cáo đắt quá nhiều trên các group mỗi khi cho rằng Facebook đang hắt hơi.


Bạn hãy yên tâm rằng giá quảng cáo sẽ càng ngày càng tăng nên nên việc bạn có than thở nhiều hay ít cũng chẳng mang lại lợi ích gì. Vậy vì sao bạn không nên phụ thuộc vào Facebook?
  • Bản chất của quảng cáo Facebook vẫn là đấu giá vị trí hiển thị nên việc càng ngày càng nhiều nhà quảng cáo tham gia vào thì giá quảng cáo sẽ càng tăng. Đặc biệt là các thương hiệu lớn cả trong và ngoài nước đã gia nhập với nguồn ngân sách dồi dào.
  • Tiếp cận tự nhiên trên fanpage ngày càng bị FB bóp lại. Ví dụ như trước đây một bài post của bạn có thể 10% số người like page tiếp cận được thì giờ chỉ còn 1-2%, thậm chí là không đến nếu fanpage của bạn càng nhiều like. ( Số liệu trên mình lấy làm ví dụ thôi nếu bạn muốn số liệu chính xác có thể Google nhé)
  • Người dùng ngày càng nhàm chán và cảnh giác với quảng cáo sau một thời gian dài bị các quảng cáo đập vào mắt. Người dùng FB tuy có tăng nhưng chắc chắn không như những thông kê vì đa phần đều là tài khoản ảo được tạo bằng tools để seeding, kết bạn spam hay để tạo TK quảng cáo chạy bùng.
  • Mỗi lần đứt cáp hay FB bị chặn việc kinh doanh lập tức bị ảnh hưởng.
Mình không phủ nhận sự hiệu quả của Facebook đối với việc kinh doanh. Nhưng nếu bạn không muốn gặp cảnh quảng cáo bán hàng thì lỗ, mà không quảng cáo thì hàng tồn, chi phí vận hành, nhân viên ngồi chơi thì xin đừng tiếp tục coi Facebook là kênh kinh doanh duy nhất. Bởi vì, mình cũng đã từng gặp cảnh như vậy mà không thể làm gì khác vì đang chơi trên sân của họ.
Vậy làm sao để không phụ thuộc vào Facebook?
  • Thêm các kênh tiếp cận khách hàng khác phù hợp với ngành của bạn như: Google Adwords, Instagram, Zalo Ads, Cốc Cốc,…
  • Sử dụng tiếp thị lại của Google Adwords hay Facebook để tiếp thị lại tới những khách hàng chưa mua hàng.
  • Lưu giữ data khách hàng và sử dụng data này thật tốt (điều này là thiết yếu nếu bạn muốn vượt lên trên đối thủ, giờ đang là thời đại của data), bạn có thể tận dụng hoặc chia sẻ data với một bên liên kết để hỗ trợ lẫn nhau. Ví dụ: Data khách đã mua nhà với mặt hàng nội thất, Data khách mua giày với khách mua quần áo,…
  • Chăm sóc thật tốt các khách hàng đã mua hàng để tận dụng kênh truyền miệng (áp dụng này như là một bộ môn nghệ thuật riêng nữa nên bạn cần tìm hiểu thêm, có rất nhiều sách hướng dẫn cách làm, bạn có thể đọc trước: Word Of Mouth Marketing)
Đó mới chỉ là một phần, bất cứ mạng xã hội hoặc kênh truyền thông nào cũng chỉ như một con đường để đưa khách hàng đến với bạn, đó không phải là cửa hàng của bạn. Họ có thể khóa Page của bạn bất cứ lúc nào nếu họ muốn.

Để áp dụng được tất cả nhưng điều trên bạn cần làm tốt thương hiệu và làm một Website. Điều này mình khẳng định là vô cùng cần thiết, vì Website mới là cửa hàng của bạn, nơi đó bạn có thể làm bất cứ điều gì bạn muốn.
Việc làm Website cũng tương tự như khi bạn bán hàng offline Mạng xã hội là con đường dẫn đến của hàng của bạn. Nếu bạn mở cửa hàng trên vỉa hè, bạn không để trang trí, treo biển hoàn toàn như mong muốn của bạn, thiếu chuyên nghiệp, và bất cứ lúc nào trật tự phường cũng có thể cho bạn biến mất và bạn không có gì để liên kết với khách hàng nữa.
Nhưng nếu bạn có một cửa hàng thì bạn có thể trang trí, sắp xếp sản phẩm, nội thất một cách tùy ý, bạn cũng có một địa điểm cố định của bạn để khách hàng có thể đến mua hàng hoặc giới thiệu người quen đến… chỉ cần bạn trả đủ tiền thuê hàng tháng.